Đã không có chuyện gì để tiếp tục ở lại động phủ, mọi người cất bước rời đi khỏi nơi đây.
“Cái gì, Nguyệt Thần ca, ngươi nói chúng ta sẽ đi đến nơi gọi là Giáo Đình gì đó hay sao?” Nguyệt Bảo thốt lên trong khó hiểu.
Tại sao đang sống yên lành ở đây, lại đi đến một nơi xa lạ thuộc về nhân loại? Không phải Nguyệt Linh đã trở về rồi hay sao?
‘”Là Quang Minh Giáo Đình.” Nguyệt Linh ở một bên, xách lên Nguyệt Bảo rồi cười nói.
“Ở đó rất tốt, không khí thoáng mát, và quan trọng hơn, ở đó thật vui.”
“Nguyệt Linh đang làm một chức vụ gì đó khá quan trọng trong Giáo Đình, cho nên chúng ta có thể đến đó tham quan mà không sợ gì cả.’’ Nguyệt Thần gật đầu.
“Này, Nguyệt Thần, ngươi đừng làm như Giáo Đình của bọn ta nguy hiểm lắm vậy.” Lâm Phong không khỏi phàn nàn một câu.
“Chúng ta sắp được tham quan nơi ở của nhân loại sao? Mặc dù bọn họ lớn lên thật xấu, nhưng nơi ở của bọn họ rất đẹp đó.” Nguyệt Yến háo hức, đôi cánh của nàng đập nhanh hơn một chút.
“Lâm Phong đạo hữu, ngươi là người của Quang Minh Giáo Đình à?” Bảo Trụ An Vương đang ở một bên, nghe được cuộc đối thoại sôi nổi này, hắn nhịn không được hỏi một câu.
“Thật xin lỗi, ta đã không nói ra từ trước, xác thật là chúng ta là người của Quang Minh Giáo Đình, nó nằm ở khu vực của Không Vũ quốc.” Lâm Phong trả lời.
“Bồi dưỡng ra được một người giống như ngươi vậy, xem ra Quang Minh Giáo Đình rất mạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-minh-giao-dinh-tai-tu-chan-the-gioi-quang-minh-thanh-tho/2399558/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.