“Khụ, à ừm. . . . . . uống trà đi.”
“Hiểu Hiểu,” Mạc Lương Ngôn rũ mắt xuống, “Ta vẫn không quên ước định trước đây của chúng ta, ngọc bội năm ấy muội trao cho ta, ta vẫn giữ gìn.”
“. . . . . .” Đóa Đóa suýt nữa thì phun hết trà còn chưa kịp nuốt ra.
Ô ô, không nên hù dọa người khác như thế a!
Không phải nói lúc Mạc Lương Ngôn đi Vân Tri Hiểu mới đầy tháng sao?
Đứa bé còn nhỏ như thế làm sao mà “ước định” lấy chồng, còn trao cả tín vật nữa a?
Thấy phản ứng của nàng, thần sắc của Mạc Lương Ngôn có chút buồn bã.
“Hiểu Hiểu, ta không phải muốn ép muội thực hiện lời hứa khi đó đâu, muội không cần lo lắng.”
“. . . . . .” Sấm sét đùng đùng đánh xuống, Đóa Đóa lệ rơi đầy mặt.
Hoàng Phủ Dật đang ở ngự thư phòng, Phá điểu với tiểu Bụi không biết lại chạy đi đánh nhau ở đâu rồi. Ô ô, sao không có ai cùng chịu sét đánh với nàng a?
“Biểu ca, khụ, ta. . . . . .” Đóa Đóa do dự không biết nên nói thế nào.
“Muội muốn nói muội không nhớ rõ chuyện hồi bảy tuổi sao?” Mạc Lương Ngôn cười khổ, “Biểu muội, cảm ơn muội đã nói dối để an ủi ta.”
Bảy tuổi?
Đóa Đóa ngây ngẩn cả người.
Sau khi chuyển đi Mạc Lương Ngôn còn bí mật quay về Vân gia, hơn nữa còn tư định chung thân* với Vân Tri Hiểu á?
(tư định chung thân: tự quyết định việc cả đời [việc thành hôn])
Tin tức Phá điểu có được đều là do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461515/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.