Có điều Thái Tử cần dao chẻ củi cũ kỹ làm gì chứ?
Tiểu cung nữ vô cùng khó hiểu, lưỡi dao cũng cong lại rồi, chém đồ vật gì cũng có thể phải tốn sức cả buổi ấy chứ.
Đây cũng là nghi vấn của tất cả mọi người trong phòng, Thái Tử tính tình rất tốt của bọn họ rốt cuộc muốn làm gì vậy?
Lấy khăn lụa trong tay Đóa Đóa qua, Hoàng Phủ Dật xé ra làm hai mảnh, vo thành hai khối tròn nhỏ, bịt vào lỗ tai Đóa Đóa.
Hả? Đây là làm gì?
Nhan Đóa Đóa thực mờ mịt, nhưng cũng không phản đối.
Nhận lấy dao chẻ củi, Hoàng Phủ Dật nhìn mọi người cười cười, sau đó liền cúi đầu nhìn cái bàn gỗ lim bên cạnh.
Trông bộ dạng hắn như là đang cân nhắc nên chém xuống từ chỗ nào vậy?
Mọi người càng đoán không ra ý nghĩ của Hoàng Phủ Dật.
Như là cuối cùng cũng chọn được chỗ thích hợp, Hoàng Phủ Dật cầm dao chẻ củi cũ kỹ trong tay gác ở mép bàn, bắt đầu thong thả cưa.
Tiếng cưa gỗ vốn đã không dễ nghe, huống hồ dao chẻ củi còn rất cùn, âm thanh kia làm tai bọn họ đều rất không thoải mái.
“. . . . . .” Đóa Đóa không bị tạp âm làm phiền, mờ mịt nhìn dáng vẻ cố gắng ẩn nhẫn của mọi người.
Trong ấn tượng của nàng, tiếng cưa gỗ khi nhà hàng xóm sửa chữa không dễ nghe cho lắm nha. . . . . .
Những tiểu cung nữ trong phòng đều hâm mộ nhìn về phía Đóa Đóa, Thái tử thật săn sóc quá đi.
Cho nên các nàng cũng bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461523/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.