Ô ô, ai bảo ngươi không mua cột thu lôi, ai bảo không mua cột thu lôi, bị sét đánh cũng là đáng đời!
Tự kiểm điểm mình một phen, Đóa Đóa rơi lệ hỏi cái bạn biểu ca còn chưa nhìn rõ mặt kia.
“Này, ngươi thả ta ra trước đi?”
“Nhất thời kích động, quên mất.”
Bạn biểu ca phía sau cuối cùng cũng thả nàng ra, đứng trước mặt Đóa Đóa.
Ặc. . . . . . một. . . . . . tia chớp chói lọi đánh xuống.
Lần này tuyệt đối không phải bị sét đánh, Đóa Đóa chỉ là kinh ngạc nên mới không nói được lời nào.
Thật đẹp a. . . . . . Rất giống nàng.
Khụ, câu nói này không phải tự luyến, gương mặt hiện giờ của nàng thực sự rất đẹp, mà bạn học biểu ca trước mắt này thực sự rất giống nàng.
“Biểu muội, nghe hạ nhân bảo muội trở về, ta lập tức chạy đến đây.”
“. . . . . .” Khụ, có thể thấy được, chạy rất vui mừng a.
“Biểu ca. . . . . . Khụ, đã lâu không gặp.”
Nhan Đóa Đóa căn bản không biết hắn tên là gì, chỉ có thể tận lực bình tĩnh nói theo hắn.
“Thật sự là đã lâu.” Mỹ nhân biểu ca thực thân thiết nhìn nàng, “Không ngờ muội lại xinh đẹp như thế”.
“. . . . . .” Thì ra bạn học biểu ca này chưa nhìn thấy hình dạng của Vân Tri Hiểu lúc béo a.
Đóa Đóa ngẫm lại, “Cảm ơn biểu ca.”
“Sao nói chuyện với ta khách khí như thế, Hiểu Hiểu, muội sẽ không quên mất biểu ca rồi chứ?”
Khụ. . . . .
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461576/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.