A a a. . . . . . Nàng lại bị lừa!
Đồ lừa đảo đồ lừa đảo! Ô ô ô. . . . . .
Nhìn ra cảm xúc Đóa Đóa không bình thường, trong lòng Hoàng Phủ Dật không yên, vội vàng đứng dậy, vội vàng đuổi kịp tới cửa, ngăn nàng.
"Thế nào?"
Đóa Đóa thấy dáng vẻ hắn giả vờ hư nhược ôn hòa liền tức giận, đồ lừa gạt!
Nàng tức giận trừng hắn, đôi mắt ửng dỏ.
Đáng ghét, nàng mới không cần vì tên lừa gạt mà khóc đâu!
Vòng qua hắn, Đóa Đóa đi thẳng ra cửa.
Hoàng Phủ Dật lòng trầm xuống, nàng đã biết?
Cũng không quản lục hoàng tử còn ở, hắn cứng rắn ôm eo nàng, không để nàng rời khỏi.
"Lục đệ, ngươi về trước đi, ta có chút gia sự phải xử lý."
Đóa Đóa da0ng giận, lại tránh không khỏi vòng ôm của hắn, liền cắn lên vai hắn.
Hoàng Phủ Dật hừ cũng không hừ một tiếng, chỉ thở dài trong lòng, cánh tay càng ôm chặt nàng.
Lục hoàng tử vẻ mặt quỷ dị liếc nhìn hai người bọn họ, "Ngũ ca cùng hoàng tẩu cảm tình dường như không tệ?"
Hoàng Phủ Dật vẻ mặt không thay đổi, "Cũng tốt."
"Vậy thật sự phải nói tiếng chúc mừng."
Lục hoàng tử nhìn Đóa Đóa bị hắn ôm, vẻ mặt ngả ngớn, "Ngũ ca thật có phúc khí."
Nói xong lời này, hắn cười quái dị đi ra cửa.
Đi qua người Đóa Đóa, tay hắn vừa nhấc, lập tức liền đụng tới thắt lưng Đóa Đóa.
Mang theo người trong lòng xoay người, Hoàng Phủ Dật giúp Đóa Đóa tách móng vuốt sói ra.
Không nghĩ đến hắn biết võ, lục hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thai-tu-di-ngoai-tinh/1461620/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.