Edit: Sun520
Lục Già híp híp mắt, trong tầm mắt mơ hồ, cô nhìn thấy người nào đó, vẫn còn nằm mơ sao? Cô sững sờ nhìn người trước mắt, hình dáng rõ ràng, mặt mày anh tuấn sạch sẽ, nhất thời nói không ra lời.
Từ Gia Tu cầm tay của cô lên, vuốt ve dịu dàng một lúc, sau đó nhẹ giọng hỏi cô: “Tại sao lại không ngủ nữa?”
Lục Già còn chưa có lấy lại tinh thần, sau đó Từ Gia Tu lại hôn lên mu bàn tay cô một cái, nhẹ nhàng, phảng phất là hành động dịu dàng nhất giữa người yêu. Cô cười, đưa tay chuyển qua cằm của anh, sờ qua sờ lại, cảm nhận được trên cằm đã lún phún những sợi râu, cảm thấy trong lòng ấm áp, hóa ra là cô không có nằm mơ.
Từ Gia Tu đã trở lại.
“Tại sao lại về sớm hơn dự tính?” Lục Già hỏi, giọng điệu khàn khàn, mấy ngày nay cô có chút tức giận, cho nên tiếng nói đặc biệt khàn.
Từ Gia Tu nhìn Lục Già, trả lời: “Công việc đã làm xong hai ngày trước rồi.” Sau đó thì lập tức bay trở lại, sau mười mấy tiếng ngồi trên máy bay, cũng thuận lợi đến được sân bay Đông Châu thì đã rạng sáng. Anh biết được tin tức những ngày qua Lục Già đều trông coi “Thập quang”, anh cảm thấy đau lòng, tự trách mình, và xúc động, còn có khó có thể dùng lời diễn tả được tự hào và cảm động. Đi tới Ốc Á, anh nhìn thấy cô nằm sấp trên bàn mà ngủ, cảm thấy dáng vẻ của cô khi ngủ rất hồn nhiên, cho nên tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-thoi-gian-tuoi-dep-cua-chung-ta/226129/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.