Một hòn đảo tại tây hải, ta cũng méo biết hòn đảo này tên là gì nhưng đây là một hòn đảo yên bình. Tại sao ư? Đơn giản nhìn không khí lễ hội ở đây là biết. Trên đường phố, một ông lão ngoại hình tầm sáu mươi mái tóc hoa dâm,khuôn mặt hiền từ chân đi guốc mộc. Ông mặc một bộ trang phục màu tím bằng len. Tay ông đang cầm một cây gậy đang không ngừng dò đường. Những người tham gia lễ hội có vẻ biết ông bị mù nên thân thiện nhượng ra một lối đi cho ông mặc dù đường rất đông. Nhận được sự thân thiện của mọi người ông lão cũng mỉm cười vẫy tay với mọi người:
- Cảm ơn mọi người đã nhượng đường cho lão. Không biết ở đây có ai rảnh giúp ta làm hướng dẫn viên không. Ta sẽ chả cho người đó 1000£.
Nghe ông lão cảm ơn mọi người cũng không để ý lắm mà tiếp tục tham gia lễ hội. Lúc này một cô bé tầm tám chín tuổi cô bé tay cầm một chiếc chong chóng, mái tóc vàng buộc túm một bên rất đáng yêu chạy tới nắm lấy cây gậy của ông lão nói:
- Cháu sẽ giúp ông tham quan lễ hội nhưng tiền thì cháu không lấy đâu. Annan bảo là khi giúp đỡ người khác thì khá nên để ý đến vật chất vì giúp đỡ người khác không phải vì tiền.
- Ưm cháu bé rất ngoan ta cho cháu vài chiếc kẹo ngọt.
Nghe thấy lời cô bé, ông lão nở một nụ cười hiền từ rồi xao đầu cô bé khen đồng thời cũng lấy trong túi ra vài chiếc kẹo ngọt. Nhận lấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quang-vinh-de-phong-luu/306903/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.