Tần Nhạc nghĩ rằng ít nhất phải mất hai ngày mới có thể nhận được hồi đáp. Không ngờ, đến chiều ngày thứ hai, Cục trưởng Vu đã đích thân đến tìm họ.
Tần Nhạc khá bất ngờ. Việc Cục trưởng Vu đích thân đến rõ ràng là mọi chuyện đã được giải quyết.
Nhìn gương mặt đầy mong chờ của Tần Nhạc và Phương Lệnh Tuyết, Cục trưởng Vu mỉm cười nói: "Đơn xin chứng nhận cư trú vĩnh viễn đã được phê duyệt. Quá trình xét duyệt đi qua thủ tục đặc biệt của văn phòng số một do Quan Chấp Chính phê duyệt. Bây giờ, cô Phương có thể mang theo tinh não đến Cục hộ tịch để làm thủ tục đăng ký hộ tịch kép."
Ông ấy nhìn đồng hồ rồi tiếp tục: "Nếu nhanh, trước 3 giờ chiều nay cô có thể nhận được hộ tịch thứ hai."
Phương Lệnh Tuyết đứng đờ bên cạnh Tần Nhạc, không nói nên lời. Phải đến khi Tần Nhạc nhẹ nhàng đẩy cô ấy một cái và nói: "Đi đi, để Tiểu Ninh đi cùng cô."
"Vâng." Phương Lệnh Tuyết ngoan ngoãn gật đầu, sau đó cảm ơn Cục trưởng Vu: "Cảm ơn ông đã giúp đỡ."
Cục trưởng Vu xua tay: "Không liên quan đến tôi. Chính những đóng góp mà các cô mang lại cho Song Hồ Tinh đã giúp đơn xin của cô được xét duyệt ngoại lệ."
Sau khi Phương Lệnh Tuyết rời đi, dường như Cục trưởng Vu vẫn còn điều gì muốn nói. Tần Nhạc không nhịn được hỏi: "Ông còn chuyện gì khác à?"
"Đúng là không thể giấu được cô."
Cục trưởng Vu lấy ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo cỡ lòng bàn tay từ trong túi. Chiếc hộp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quay-hay-lam-lan-sau-dung-quay-nua/2773428/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.