Tiêu Tử Uyên vừa trở lại phòng ngủ là để sách xuống, vào tollet rửa bụi phấn dính trên tay rồi mở máy vi tính ra tìm kiếm.
Lâm Thần hấp tấp chạy từ ngoài vào phòng báo cáo, "ÔnThiếu Khanh theo thầy giáo hướng dẫn xem người ta mở hộp sọ có lẽ không về, kiều Dụ đi phòng tự học nhanh chóng hoàn thành bản vẽ, cũng không về đâu."
Tiêu Tử Uyên chăm chú nhìn vào màn hình máy vi tính, lơ đãng “Ừ” một tiếng.
Lâm Thần dán mắt nhìn, tỏ vẻ không tin, "Đây không phải là chương trình mà cậu mấy năm trước nhàm chán viết ra sao, lôi ra làm gì?”
Tiêu Tử Uyên cẩn thận xếp một khối gỗ chồng lên , nhưng cả tòa nhà ầm đổ sụp xuống, anh thở dài một hơi, "bỗng nhiên cảm thấy rất thú vị ."
Lâm Thần vốn định đưa tay sờ trán Tiêu Tử Uyên, đưa tay đến một nửa mới nhớ ra cậu ấy không thích người khác chạm vào người, nên thu tay về, "Lão đại, cậu ốm hả?"
Tiêu Tử Uyên liếc cậu ta một cái, tắt máy vi tính, chuẩn bị rửa mặt đi ngủ.
Lâm Thần nhún vai, nói với lại sau lưng anh, " lão đại, cậu hôm nay thật kỳ lạ!"
Tiêu Tử Uyên đi ra khỏi phong tắm, nhìn thấy Lâm Thần ôm laptop ngồi trên giường cười đến vỗ ngực dậm chân, thấy Tiêu Tử Uyên anh ta cười xấu xa ."Cậu hôm nay lại đại khai sát giới?"
Tiêu Tử Uyên lau tóc, giọng nói hơi mơ hồ, "làm sao cậu biết?"
"Ha ha, diễn đàn trường học tối nay có một bài đăng rất hot nha! Bài đăng này bày tỏ vui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quay-lai-mim-cuoi-bat-dau-jq/840043/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.