Mấy nhân viên an ninh cao to đặt Thẩm Du lên xe, anh nằm trên ghế sau, bởi vì độ dài không đủ, chân chỉ có thể gập lại, có lẽ do tư thế không thoải mái, nên chân mày cũng nhíu lại.
Thẩm Kiều khẽ thở dài, đóng cửa xe lại. Trương Khải chợt kéo cô sang một bên,"Vừa rồi tôi có nghe Thẩm Du nói chuyện, hình như cậu ấy đang định dọn ra ngoài ở."
"Cậu ấy nói gì vậy? "
Trương Khải nói, "Chẳng phải hai năm trước, cậu ấy đã mua một phòng nhỏ sao, là một căn phòng chưa được trang trí, tối nay đột nhiên cậu ấy bảo anh giới thiệu cho một công ty thiết kế đáng tin cậy, cậu ta muốn trang hoàng cho căn phòng kia, đợt trước nói chuyện, cậu ta vẫ không có ý định ra ngoài sống một mình, sao bây giờ lại có tư tưởng này?"
"Tôi biết rồi, cám ơn anh." Thẩm Kiều cười có chút miễn cưỡng.
"Khách khí với tôi làm gì? Suy nghĩ của chúng ta cũng giống nhau , đều không hi vọng Thẩm Du không vui đúng không? Hơn nữa, cậu ấy, " Trương Khải híp mắt nhìn Dương Kiền đang tựa vào cạnh xe cách đó không xa, "Hiện tại, Thẩm Du chính là em trai tôi đó, tôi không thương cậu ấy thì ai thương?"
Thẩm Kiều: ". . . . . ."
Trương Khải cười hắc hắc, cười đến nỗi Thẩm Kiều đổ mồ hôi lạnh, vội vàng xoay người rời đi.
Thẩm Du lại lừa cô, rõ ràng đã đồng ý với cô là sẽ không dọn ra ngoài. Mặc dù, chỉ có một mình cô tình nguyện. Gần đây bao nhiêu chuyện xảy ra liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quen-phai-yeu-anh/2133864/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.