Dương Kiền không thể chờ đợi được nữa vội vã cởi chiếc váy tơ tằm của cô ra, lại phát hiện cô không mặc cả bra, trên người chỉ còn lại một chiếc quần nhỏ.
Khuôn mặt Thẩm Kiều ửng hồng, cánh tay cố ý muốn che đi, nhìn thấy trong ánh mắt anh hình như có lửa giận, Thẩm Kiều nhỏ giọng giải thích,"Vội vàng muốn đi tìm anh, chưa kịp thay quần áo."
Dương Kiền nhìn chằm chằm vóc người uyển chuyển của cô, cô khẩn trương luống cuống, hô hấp dồn dập kéo theo bộ ngực tròn đầy, trơn bóng khẽ lay động, nhìn bức họa này khiến anh miệng đắng lưỡi khô, hận không được một ngụm nuốt cô vào bụng cho xong hết mọi chuyện. Hô hấp càng ngày càng nặng nề, anh tì đầu vào trán cô, hơi thở nóng bỏng phun lên mặt cô, cắn sau răng trịnh trọng cảnh cáo: "Lần sau không được ăn mặc như vậy đi ra ngoài!" Nghĩ tới việc dọc đường đi cô bị mấy tên đàn ông nhìn thấy dáng vẻ mặc áo ngủ, anh hận ngút trời nhưng không có chỗ phát tiết, hận không thể xách đao đi chém bọn họ!
"Ừ." Thẩm Kiều đỏ mặt gật đầu. Mặc dù bọn họ đã từng thân mật, cũng không phải là lần đầu tiên bị anh nhìn thấy, nhưng cô vẫn cảm thấy có chút thẹn thùng.
Dương Kiền hôn lên môi của cô, tựa như trừng phạt, vừa hung mãnh vừa quyết liệt, môi lưỡi dây dưa đến mức đau đớn, Thẩm Kiều bị đau khẽ nhíu mày, đắm chìm trong nụ hôn của anh, cũng tha thiết đáp lại.
Anh rời khỏi môi của cô, gặm hôn cổ của cô, há miệng ngậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quen-phai-yeu-anh/2133874/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.