Đẩy cửa, tháo dây lưng quần, cởi ra.
Ào ào
Rung đại điểu, xả nước, rồi quay người.
“Sớm, a… Ô…”
Phong Thần vừa xoay người liền đụng phải Phong Tiêu Dương mặc bộ đồ ngủ hình gấu nhỏ, đầu tóc rối bời, vẻ mặt còn buồn ngủ ngáp một cái thật dài.
Phong Thần giật mình, chưa thể nào quen được trong nhà mình đột nhiên có thêm một người nữa.
Phong Tiêu Dương cố gắng mở to hai mắt, hừ nhẹ một tiếng rồi đi lướt qua người y, “Ngư thần nhân loại, đến cái quần cũng mặc không xong.”
Khóe mắt y giật kịch liệt, lúc này mới càm giác được đại điểu hơi lành lạnh.
Phong Thần chưa kịp kéo quần lên Phong Tiêu Dương đã bước tới.
Lập tức Phong Thần mơ màng thanh tỉnh, y có chút chóng mặt đi ra ngoài, sau lừng truyền đến tiếng nước rào rào. Y không biết một giây này đến tột cùng là bản thân đang suy nghĩ cái gì, đại khái chắc là đang suy nghĩ…
Sứ giả ánh trăng cũng biết hừ hừ?
Phong Thần vỗ vỗ trán, trở lại phòng của mình tiếp tục lên giường đi ngủ. Đại khái đúng là càng ở lâu cùng đông tây càng thấy nhiều chuyện kỳ kỳ lạ lạ…
Phong Tiêu Dương đi WC xong, có chút choáng, được áo ngủ hình gấu nhỏ thật dày bao lấy, thế là hai con mắt khép lại, dựa vào cảm giác để tìm kiếm vị trí căn phòng.
Mở cửa, đi vào, lê mà lề mề đi đến bên giường, vén chăn, chui vào…
Ấm áp, cọ a cọ, ngủ.
Trên thực tế thì Phong Thần là một người đàn ông tương đối cấm dục, trước kia bên cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quoc-su-la-thu/1096600/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.