Lời tác giả: twoshot viết tặng **Anh Queen** và **Mập** (gom hai thể loại lại làm một)
Tuần rồi tôi thi, nên không được năng suất lắm, xin lỗi mọi người.
______________________
**THÔNG BÁO**: vì dạo này tôi viết oneshot hơi nhiều, làm chậm tiến độ của những bộ truyện dài, nên tôi đổi chính sách một chút.
Tôi sẽ chỉ mở BXH mỗi tháng một lần, **vào tuần cuối cùng của tháng đó**. Bù lại, tôi sẽ viết oneshot tặng **top 7** trong tuần thi đua và gửi lời cảm ơn đến **top 15**. (tôi sẽ gửi thông báo nhắc nhở nên mọi người đừng lo quên)
Biết rằng việc thay đổi chính sách sẽ khiến một số bạn buồn, nhưng việc hạn chế **oneshot** sẽ giúp tác giả tập trung viết tiếp các bộ ABO, Túc Địch, Nhân Ngư,...
Lịch đăng vẫn sẽ như trước 1-2 ngày/ chương.
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ!
____________________
**1**.
Tôi có thể nói chắc rằng.
Khoảnh khắc tôi bóp cò súng.
Tôi đã chết rồi.
Một khắc trước khi chết, còn nghe được tiếng kêu tuyệt vọng của kẻ đó.
Vậy mà bây giờ tôi lại nằm đây.
Truyền nước biển...
**2**.
Tôi là người kinh doanh.
Mấy thứ khoa học chuyên sâu tôi không rành.
Nhưng chí ít tôi vẫn biết lấy súng bắn vào đầu thì sẽ chết.
Nhưng bây giờ tôi vẫn có thể nằm trong bệnh viện ngắm trần nhà.
Cái sự hợp lý...
Nó đâu rồi?
**3**.
Sau khi truyền nước biển một hồi.
Thì cha, mẹ và anh trai đến thăm tôi.
Bọn họ cười nói với tôi, cha tôi còn hứa sau khi xuất viện sẽ dẫn tôi đi ăn đồ Nhật
Mẹ tôi liền mắng cha tôi, vừa mổ ruột thừa mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quon-qua-quon-lai-giua-vo-van-the-gioi/1757556/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.