Có câu nói rất hay, chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm. Không tới hai ngày, chuyện xấu Hà gia đã truyền khắp thôn Cổ Thủy, các hương thân thổn thức không thôi, việc lần này đúng là không nhỏ, về sau chú đầu không thấy ngẩng đầu gặp, cả nhà kia không cảm thấy xấu hổ sao?
Hà Lăng đang nấu cơm nghe Hứa Hoa nói đến việc này, xém chút cắt vào tay, y không nghĩ tới hai người kia sẽ làm ra chuyện như vậy.
Hứa Hoa bị dọa đến, vội vàng buông đồ đang rửa trên tay, kéo tay Hà Lăng xem thử, xác định thật sự không có bị thương mới yên tâm: “Sớm biết ngươi kích động như vậy ta sẽ không nói cho ngươi vào lúc này.”
“Không có việc gì, ta chỉ có chút không ngờ tới.” Hà Lăng thu tay, cười cười. Lúc trước còn ở nhà đó, y cũng không nhìn ra Hà Quý cùng Lưu thị có cái gì mập mờ, làm sao lại làm ra loại chuyện kia rồi.
Hứa Hoa trở về chỗ bồn rửa, đem thức ăn rửa sạch sẽ: “Đừng nói là ngươi, lúc nghe được việc này, ngay cả ta cũng rất kinh ngạc.”
Hà Lăng lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm thái thịt: “Được rồi, không nói bọn họ, tóm lại là chuyện của người ta chúng ta đừng xen vào.”
“Nói đúng lắm.” Hứa Hoa vớt đồ ra khỏi bồn, thả vào trong rổ, hỏi: “Ta đi bắt nồi cơm lên?”
“Được, nấu mềm chút, tướng công nói Hứa thúc ăn thức ăn quá cứng sẽ không tốt.” Hà Lăng gật đầu, dặn dò vài câu.
Ngày đó, sau khi trở về, Trịnh Việt Phong lòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-an-huong-da/2693039/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.