238 - Triết gia
Yên lặng dò xét mấy giây, Klein bước lên phía trước, giẫm lên bậc thang, cẩn thận từng li từng tí từng bước từng bước đi xuống dưới.
Ánh sáng xung quanh tối dần, chỉ còn sắc xám mờ mịt bao phủ thế giới yên tĩnh đến cực điểm này, Klein càng đi xuống, càng có cảm giác như bị giam vào một căn phòng tối tăm, yên lặng không có ánh sáng, bên tai chậm rãi có thể nghe thấy máu của mình cuồn cuộn chảy cùng tiếng tim đập mạnh mẽ.
Càng lúc càng nhanh, dần dần nhiễm lên sự lo lắng và hoảng sợ khó kiểm soát, Klein vội vàng thu hồi tinh thần, tưởng tượng những quả cầu sáng chồng chất, để ổn định cảm xúc và phục hồi trạng thái.
Bên cạnh hắn, vách đá màu xám trắng đại diện cho lĩnh vực tiềm thức của Groselle lạnh lẽo và vững chắc, yên lặng như đã chết, nhưng xung quanh màu xám mờ thỉnh thoảng lại lóe lên một điểm sáng.
Klein nhìn chăm chú, từ một trong những điểm sáng đó thấy người khổng lồ xé toạc người và biểu cảm kinh hoàng của Groselle, lúc đó, anh ấy chỉ cao không đến 3 mét, rõ ràng vẫn ở giai đoạn trẻ con.
Điểm sáng lướt qua, hiện lên cảnh hoàng hôn đông cứng trên đỉnh núi, thời gian ở đây dường như trở nên chậm rãi.
Klein đang muốn tìm kiếm tin tức có giá trị bên trong tiềm thức của Groselle, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh như dã thú th* d*c.
Bất chợt, một bàn tay cực kỳ lớn thò ra từ trong xám mịt, da nó có màu xanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q3-nha-lu-hanh/2978681/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.