Ánh mặt trời chiếu rọi giữa không trung, trong một góc yên tĩnh râm mát của nghĩa trang, Leonard Mitchell bỗng nhiên nhấc chiếc xẻng cắm bên cạnh lên.
Hai đống bùn đất bên cạnh dần dần nhô cao, phần mộ dần lộ ra, thỉnh thoảng có người qua lại, nhưng không hề phát hiện chuyện này, giống như tất cả những gì xảy ra chỉ là một giấc mơ.
Cuối cùng, Leonard bỏ xẻng sang một bên, cúi người xuống, vươn hai tay, nắm chặt mép nắp quan tài.
Anh dùng sức, mạnh mẽ đẩy nắp gỗ nặng nề ra, phát hiện đống đinh sắt thô to không biết đã rơi xuống từ bao giờ, trong quan tài tối đen hoàn toàn trống không.
Không có gì cả!
Leonard vẫn duy trì bộ dáng khom nửa người, lẳng lặng nhìn một màn cảnh tượng này, một hồi lâu không có hành động gì khác, giống như biến thành một bức tượng.
...
Giữa cảnh trong mơ mênh mông sương mù, Klein thấy một tấm bia đá được khắc chữ, nó lặng lẽ, sừng sững đứng chung với đồng loại, như bị ánh trăng phủ lên một tấm màn mỏng đỏ rực.
Cảnh tượng chợt vỡ nát, Klein bỗng nhiên tỉnh táo lại, xác nhận mình vẫn là Dwayne Dantes, còn ở trong phòng ngủ tại số 160 phố Boklund.
Giấc mơ vừa rồi tựa như đang cảnh báo điều gì... Là một 'Thầy Bói', Klein đều rất để ý mỗi một giấc mơ, lần này cũng không ngoại lệ, tập trung tinh thần tinh thần, thoát khỏi trạng thái buồn ngủ, thử giải mã:
"Đó hẳn là một tấm bia mộ...
Thứ này đại biểu cho một người chết, hoặc có liên quan tới sống lại...
Ánh trăng đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q4-ke-bat-tu/2982618/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.