8 - Pháo đài cổ kỳ lạ
Ánh mắt của Fors và tầm nhìn của Xio giao nhau giữa không trung, không ai nói gì.
Qua hồi lâu, Fors mới gượng cười nói:
"Haha, cậu không ngủ à?"
Xio hơi cau mày:
"Vừa rồi cậu làm sao vậy?"
"Không sao, không phải tớ đã nói với cậu rồi sao? Mỗi khi đến trăng tròn, trạng thái của tớ sẽ không được ổn lắm. Thời điểm trăng máu còn nặng hơn một chút." Fors bình thản đáp.
Xio đánh giá cô từ trên xuống dưới, kéo chăn ra:
"Tớ nhớ cậu có mang thuốc an thần?"
"Tạm thời không cần đâu, tớ đã điều chỉnh lại rồi." Fors thấy Xio không gặng hỏi, âm thầm thở phào: "Ngủ đi, ngủ đi, sáng sớm ngày mai còn phải đi vào rừng rậm."
Xio không nói thêm nữa, xoay người ôm lấy chăn, nhắm hai mắt lại.
Không lâu sau, hô hấp của cô trở nên nặng hơn chút, hơi thở dài mà đều đều.
Fors ngây ra nhìn trần nhà, miên man suy nghĩ một hồi, rồi ngủ mất lúc nào không hay.
...
Giữa trưa hôm sau, khu vực trung tâm rừng rậm Delaire, phía trước một tòa pháo đài bị sập quá nửa, dây leo mọc xanh rì, Fors lau mồ hôi trán, thở dài một hơi, nói:
"Cuối cùng cũng đến..."
Xio liếc mắt nhìn cô một cái:
"Ông chủ khách sạn nói với tớ rằng chỉ mất hai tiếng là tới được nơi này."
Chưa đến sáu giờ sáng, hai người đã xuất phát, trên đường mất gần bảy tiếng đồng hồ.
Khóe miệng Fors giật giật:
"Lý thuyết và thực tế luôn khác nhau. Sau khi đi vào chúng ta đều không có đường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q5-tu-te-do/2983035/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.