Cuối cùng, Dorian đứng ở bên cạnh lá thư.
Ông cúi người, giơ tay phải, ngón tay hơi run rẩy cầm lấy mép tờ giấy, nhặt nó lên.
Lần này, Dorian cực kỳ cẩn thận, đọc lại từng từ từng chữ một, lúc thì như hiểu ra, lúc lại mê man, khi thì nghi hoặc, khi thì đau đớn.
Bức thư Fors gửi cũng không tính là dài, ông chỉ cần ba phút là đọc được hai lần, sau đó rơi vào sự lặng lẽ nặng nề.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào, rải nắng lên chiếc bàn đang đổ nghiêng.
Môi Dorian Gray Abraham bỗng mấp máy, nhưng cuối cùng không phát ra âm thanh.
Ông dùng ngón cái và ngón trỏ tay phải chà lên tờ giấy với tốc độ nhanh, khiến lá thư dấy lên ngọn lửa đỏ thẫm.
Làm xong việc này, Dorian thu dọn đồ đạc, ngụy trang, rời khỏi căn nhà đang thuê, dùng thân phận đã chuẩn bị từ trước để đi đến một nơi khác.
Đợi đến khi sắp xếp xong, ông ngồi xuống cạnh bàn, nhìn vật trang trí bằng đồng thau, không biết suy nghĩ gì.
Khi ánh mặt trời ngày càng nhạt đi, ngày càng lưa thưa, mí mắt Dorian giật giật, thong thả thở dài.
Ông mở giấy viết thư, cầm bút máy, vừa suy tư vừa viết:
[... Thầy rất vui thi thấy em có thể tiêu hóa hết ma dược "Quan Ghi Chép" chỉ trong mấy tháng, điều này có nghĩa rằng em thực sự có khả năng trở thành Bán Thần...
... Đây là những điểm quan trọng trong việc nhập vai "Nhà Lữ Hành" mà thầy biết, nhưng em phải nhớ kỹ, tính cách mỗi người là khác nhau, nhập vai trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q6-nguoi-theo-duoi-anh-sang/2982955/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.