Bóng dáng màu đen cứng đờ tại chỗ, bỏ bàn tay đang nắm cổ Bernadette ra, dường như đang dùng đôi mắt không tồn tại nhìn vị "Nữ Vương Thần" này.
Một giọng nói khàn khàn, khô khan lập tức vang vọng trong không gian bị che giấu:
"Quê hương..."
Giọng nói này mang theo chút ngập ngừng, chút mờ mịt, giống như đang tìm kiếm sự xác nhận, truyền đến từ một thế giới khác.
Sự ăn mòn mà Bernadette gặp phải biến mất, sự liên hệ giữa cô và vật phong ấn chớp mắt được khôi phục.
"Tử Vong Nhợt Nhạt" lại bắt đầu khiến cô từ từ chết đi, giúp cô đối chọi với suy nghĩ đang dần dần trở nên hỗn loạn trong đầu, giữ được sự tỉnh táo và lý trí cơ bản.
Đúng lúc cô định lên tiếng nói gì đó, thì bóng đen kia lại đột nhiên giơ bàn tay về phía trước.
Nhưng lần này nó không nắm lấy cổ Bernadette nữa, mà đẩy mạnh một cái.
Không gian bị che giấu tan rã theo cái đẩy của bóng đen, một âm thanh mang theo cảm xúc đau đớn rõ ràng, giống như đang kháng cự gì đó:
"Rời khỏi đây!"
Trong lúc giọng nói vang vọng, bóng đen kia chợt biến mất.
Chớp mắt sau, nó hiện ra ở trên đài cao giữa lăng tẩm, ngồi xuống chiếc ghế dựa cao màu đen khổng lồ kia.
Trên mặt nó nứt ra hai khe hở, giống như mọc ra đôi mắt không đối xứng.
Nhưng, "đôi mắt" này không có đồng tử, chỉ có một màu máu duy nhất.
Ngay sau đó, một khe nứt tách ra bên dưới "đôi mắt", bên trong cũng chỉ có màu đỏ máu thuần túy.
Điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q7-nguoi-treo-nguoc/2984211/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.