Trong một căn phòng của tòa pháo đài bỏ hoang, ánh mặt trời xuyên qua khe hở của bức màn che dày nặng, tiến vào bên trong, chiếu sáng một cỗ quan tài màu đen.
Đột nhiên, nắp quan tài phát ra âm thanh ken két, chậm rãi di chuyển sang bên cạnh.
Rầm một tiếng, nó rơi xuống mặt đất.
Vài giây sau, Azik Eggers ngồi dậy, vẻ mặt hơi mờ mịt.
Lúc này, ông mặc một chiếc áo ngủ rộng thùng thình thịnh hành từ rất nhiều năm trước ở Loen, giống như một quý tộc tỉnh lại trong trang viên của mình.
Qua một hồi, Azik hơi nheo mắt, mê man đánh giá xung quanh như không biết mình là ai.
Ông lập tức thấy ánh mặt trời rực rỡ đang chiếu xuyên qua khe hở, bụi bặm tung bay trong vệt sáng, thấy trên bàn, dưới đất, ở nắp và bên cạnh quan tài có rất nhiều bức thư để vương vãi.
Chúng như những bông tuyết to lớn, bao phủ non nửa nơi này.
Azik ra khỏi quan tài, mang theo vẻ nghi hoặc cúi người nhặt một bức thư lên, mở ra đọc.
Đọc một lúc, sự mờ mịt trên mặt ông dần biến mất, dường như nhớ lại rất nhiều chuyện cũ.
Azik tìm một chiếc ghế dựa ngồi xuống, cho toàn bộ số thư bay đến trước mặt, xếp thành một chồng.
Ông bóc từng phong thư ra đọc, thỉnh thoảng lại tạm dừng, rơi vào trầm tư hồi lâu, dường như đang nghiêm túc hồi tưởng lại điều gì.
Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của tấm rèm che dần tối xuống, qua hồi lâu, nó lại chiếu vào.
Lúc này, Azik rốt cuộc xem xong toàn bộ số thư,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu-q8-ke-kho/2984299/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.