“Pháp Sư Quỷ Dị”… Klein bất chợt tỉnh dậy khỏi giấc mơ, mở mắt nhìn màn đêm tối mịt.
Vẫn chưa đến trưa, vẫn còn rất nguy hiểm… Hắn thì thầm, trở lại giấc ngủ.
Nhưng ngay khi ấy, hắn bỗng nhớ ra mình đã rời vùng biển nguy hiểm nọ từ lâu rồi. Kể cả không ngủ vào lúc đêm tối thì cũng chẳng sợ bị mất tích hay biến mất dạng.
“Phù, môi trường kiểu này vẫn là tốt nhất! Phải nói rằng, kể chuyện biến mất một cách bí ẩn vì không ngủ khi đêm tới đúng là một cách dọa trẻ con hiệu quả, để chúng nó không dám ngủ muộn nữa. Ha, hồi còn bé mình cũng hay sợ mấy câu chuyện kiểu đó lắm.” Klein ngồi dậy và bước tới bàn sách, rót một cốc nước.
Im lặng một lúc, hắn mới uống nước ừng ực, có sức suy nghĩ tiếp:
Zaratul thực sự bị điên rồi à… Rốt cuộc gã đã gặp phải chuyện gì, hay xảy ra vấn đề gì nhỉ…
“Pháp Sư Quỷ Dị”, Danh sách 4 tên là “Pháp Sư Quỷ Dị”. Vậy là trọng tâm của đường tắt ‘Thầy Bói’ tập trung vào mấy cụm từ “trò xảo trá”, “quỷ quyệt”, “quái đản” và “kỳ dị”? Hay tóm gọn lại là “quỷ dị”?
Ừm, “Tên Hề”, “Ảo Thuật Gia”, “Người Không Mặt” và “Bậc Thầy Điều Khiển Rối” đều mang lại cho mình cảm giác ấy. Chỉ có “Thầy Bói” là ngoại lệ, nhưng dưới góc nhìn của người khác, đôi khi phong cách giả thần giả quỷ cũng rất kỳ dị và đáng sợ… Nên Zaratul mới nói, lĩnh vực chủ yếu của đường tắt này không phải là vận mệnh?
Vả lại, rõ ràng Người Phi Phàm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu/1032252/quyen-3-chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.