Giữa cột sáng thần thánh, đã hoàn toàn mất đi sự trợ giúp từ sức mạnh ngoại lai, mụn cóc và máu thịt nhanh chóng tan rã như tuyết đọng gặp phải cầu kim loại nung đỏ.
Trong tiếng xèo xèo khó mô tả thành lời, khuôn mặt Cynthia nhíu lại, có vẻ thống khổ dị thường.
Cô ta chật vật quay đầu lại, nhìn lên nhìn xuống, biểu cảm trở nên hoảng sợ và hoang mang. Cuối cùng, cô ta cũng nhận ra mình bị làm sao.
“Đô đốc ơi…” Cynthia cất lên tiếng nói run rẩy khi nhìn về phía trước với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng, nhưng chỉ có thể thấy một gương mặt xa lạ.
Klein có thể cho Đói Khát Ngọ Nguậy ăn phần máu thịt và linh hồn đã biến dị của Cynthia, nhưng lúc này hắn chỉ thở dài, đáp lại với tông giọng điềm tĩnh:
“Sau này cố gắng đừng tiếp xúc với vật phẩm hay tôn giáo kỳ lạ nữa.”
Từ góc nhìn của hắn, nguyên nhân Cynthia đã biến thành bộ dạng quái vật như này, chỉ có thể là do một tà giáo hoặc một vật phẩm vô cùng nguy hiểm nào đó. Cô ta đã dính tới vài tồn tại không thể nhìn thẳng vào, kết quả là được đáp lại.
Cynthia có vẻ đã hiểu ra điều gì, cái đầu còn lại và chút ít máu thịt chảy nước mắt:
“Là Mẫu Thụ Dục Vọng, là Giáo phái Thiên Thể…
Đô đốc, Đô đốc ơi, em không muốn chết, em không muốn chết đâu!
Cứu em với! Ngài cứu em với!”
Mẫu Thụ Dục Vọng… Giáo phái Thiên Thể… Hoàn toàn không nằm trong phạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-bi-chi-chu/1032321/quyen-3-chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.