Thải Hà dứt lời, cũng không biết nói gì mới tốt.
Trước đó cô nương đã liên tục nhắc với phu nhân là hiện tại kinh thành hỗn loạn, trưởng công tử trên thân gánh vác đại án, Hầu phủ nhất định phải cẩn thận mới có thể bảo đảm bình an, mới không kéo chân của trưởng công tử.
Mới dứt lời được mấy ngày?
Mới được mấy ngày!
“Nô tỳ,” Thải Hà mím môi rồi nói tiếp: “Em còn đặc biệt đi qua nhìn hai mẫu tử kia, theo lời của phu nhân thì dung mạo của bà ấy thực sự đẹp như tiên nữ…”
Nàng ấy lập tức hành lễ với cô nương: “Theo ý của nô tỳ, dáng người cùng tướng mạo của bà ấy cực kỳ làm người ta rung động. Con ngươi hơi động có thể nói là câu hồn nhiếp phách cũng chẳng quá…”
Nàng ấy nói đến đây thì nâng mắt nhìn về phía tã lót mà cô nương đang nhìn, cười thảm: “Hết lần này tới lần khác, trong miệng phu nhân đều tả dáng dấp xinh đẹp của bà ấy giống phu nhân hồi trẻ, mấy phu nhân cữu gia đều…”
Các ngài ấy cũng chẳng biết nói gì cho tốt.
Hứa Song Uyển nghe rồi nhìn hài nhi đã uống đủ sữa. Nàng đợi một lát rồi xác định cậu không uống nữa, mới đặt cậu nằm xuống.
Thải Hà vội vàng tiến lên đỡ tiểu công tử, nàng ấy khẽ hỏi: “Có cần nhắc nhở việc này với cô gia một tiếng không ạ?”
Rõ ràng là lai giả bất thiện.
Cũng chỉ có vị phu nhân nhà bọn họ là chẳng suy nghĩ kỹ.
Hứa Song Uyển lắc đầu rồi hỏi: “Hầu gia đâu?”
“Hầu gia không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-duc-hau-phu/1942534/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.