Sau khi ăn xong, Tiêu Lương theo lời Tiểu Tứ Tử “phân phó”, thật sự chạy đi tìm hỏa kế gọi một cái bồn nước, Bạch Ngọc Đường dở khóc dở cười, vội vàng bảo chưởng quỹ đổi thành hai cái nhỏ, loại đơn.
Hỏa kế nghi hoặc nhìn Bạch Ngọc Đường một lát, lại nhìn Triển Chiêu, thâm ý sâu xa cười cười: “Ha hả, loại bồn này chính là bồn uyên ương cho phu thê dùng…”
Nói còn chưa dứt lời, liền thấy sắc mặt Bạch Ngọc Đường biến đen, hỏa kế vội vàng chạy.
Triển Chiêu biết Bạch Ngọc Đường da mặt mỏng, lúc xấu hổ sẽ đỏ mặt, biểu tình biến hóa của Bạch Ngọc Đường tương đối đơn giản, mặc kệ là xấu hổ, mất hứng hay trong lòng không muốn, đều sẽ đơn giản là mặt đổi màu.
.
.
Tiểu Tứ Tử có chút bất mãn, ôm tay ngồi trên lưng Thạch Đầu bĩu môi.
Triển Chiêu ngồi bên cạnh Tiểu Tứ Tử, vươn tay chọc chọc bảo bối mấy cái: “Tiểu Tứ Tử, nghĩ cái gì đó?”
“Không…” Tiểu Tứ Tử ho khan một tiếng, nói: “Ta buồn ngủ rồi.”
Tiêu Lương đi tới hỏi: “Cẩn Nhi, vừa ăn xong đã ngủ?”
“Ngô.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, kéo Tiêu Lương cùng nằm xuống: “Tiểu Lương Tử cũng ngủ.”
Tiêu Lương từ trước đến nay là Tiểu Tứ Tử nói cái gì nghe cái đó, nói rõ ra, Tiểu Tứ Tử không chịu giúp Triển Chiêu tắm, muốn Bạch Ngọc Đường giúp.
Bạch Ngọc Đường và Triển Chiêu, ngày trước tại Khai Phong phủ luôn được không ít người chọc ghẹo, còn có vài cô nương, thấy hai người bọn họ đi cùng nhau liền kích động kêu to.
Ban đầu hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368377/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.