Triển Chiêu rất bình tĩnh buông chén: “Tác phong của ngươi quả thật rất nhanh, sự tình đã làm xong cả rồi?”
Mánh khóe đổi chủ đề câu chuyện vụng về nhất… Bạch Ngọc Đường cũng không tính toán với con mèo ấy, lấy một chiếc hộp ra cho hắn: “Này.”
Triển Chiêu nheo mắt, vừa nhìn thấy hộp hắn lại cảm giác không được tự nhiên. Bạch Ngọc Đường bị nhãn thần căng thẳng hồi hộp của hắn chọc cười, “Đại tẩu gửi cho ngươi.”
Triển Chiêu để hộp lên bàn, đưa tay khều một cái… Bản năng quay đầu đi, không có ám khí cũng không có độc khí bắn ra. Nhìn kĩ lại, thấy bên trong là một bộ y phục lam sắc mới toanh, liền nhoẻn miệng cười: “Ai nha, làm phiền đại tẩu rồi! Tài nghệ của đại tẩu là thiên hạ nhất tuyệt, y phục làm ra vừa người lại đẹp!”
Bạch Ngọc Đường đoạt cái chén lại tiếp tục uống rượu, rót cho Triển Chiêu một chén mới: “Đến Hãm Không Đảo vuốt mông ngựa đi, nói với ta đại tẩu cũng không nghe được.”
Triển Chiêu lấy y phục ra nhìn.
“Đúng rồi, lần này có phải ngươi tra chuyện yêu quái ăn thịt người không?” Bạch Ngọc Đường hỏi.
“Ân, ngươi cũng nghe nói?” Triển Chiêu gật đầu. Bạch Ngọc Đường liền đem chuyện gặp phải trên đường kể lại một lần.
“Thôn nữ đeo theo đầu lâu vào núi để trừ tà?” Triển Chiêu nghe xong cảm thấy cực kì ngạc nhiên: “Nói vậy yêu quái Ẩn Sơn thật sự tồn tại?”
Bạch Ngọc Đường lắc đầu: “Dù sao thì ta cũng chưa từng nghe qua.”
“Nói vậy, nếu mang theo cả Công Tôn đến thì tốt rồi, hắn kiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368398/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.