Lô Phương kể lại cho mọi người nghe truyền thuyết về Huyết Sắc Yêu Thành.
Truyền thuyết ấy hắn đã nghe một lão ngư phu kể từ khi còn rất nhỏ.
Nghe nói khi lão ngư phu còn trẻ, trong một lần giúp bằng hữu chèo thuyền chuyển hàng khá xa ngoài khơi, trên đường về gặp phải sóng lớn, thuyền bọn họ bị lật. Hắn chụp được một mảnh gỗ thuyền lớn, đại nạn không chết, trôi trên biển suốt mấy ngày, cuối cùng dạt vào một hòn đảo hoang.
Nghe nói trên hoang đảo này có thôn làng và khu chợ, nhưng lại không có người, hơn nữa cả thôn làng đều có màu nâu sậm rất quái dị. Lão ngư phu nghĩ rằng nhà cửa trên đảo do dùng một loại gỗ lạ nào đó xây dựng thành cho nên mới có màu sắc kì lạ như vậy, vì thế nên cũng không nghĩ nhiều. Hắn đi hết một vòng đảo, kì dị là không hề gặp một người nào, thì ra là một hoang đảo không người.
Lão ngư phu tự đến bờ biển bắt cá, cua, nhóm một đống lửa lên nướng ăn, đến lúc mặt trời xuống núi trăng lên cao mà vẫn không có ai xuất hiện. Thế là hắn lại xác định thêm lần nữa, đây là một hoang đảo.
Nhưng lão ngư phu khi đó cũng không chán nản, ngược lại còn rất vui vẻ, hắn tìm được búa và đèn dầu trong làng, chuẩn bị tự đóng một chiếc thuyền trở về.
.
.
Nhưng vào đêm hôm đó, khi trăng lên đến giữa trời, lão ngư phu vừa xoay mặt nhìn vào làng lập tức sợ đến ngây người. Cả thôn làng biến thành đỏ rực, cứ như vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368474/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.