Đến bờ biển, nhìn mặt biển nổi đầy thi thể, cảm giác cực kì buồn nôn.
Công Tôn vội lấy rượu thuốc trong hòm ra tẩm ướt khăn, bảo các gia đinh phụ trách cứu người của Hãm Không Đảo che mặt lại. Ngay lúc đó, Mẫn Tú Tú cũng chạy vội đến: “A, chuyện gì thế này?”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng che mũi miệng bắt đầu tìm người sống, đừng nói, thật sự có không ít người còn thở, nhưng tình trạng bọn họ đều rất quái lạ… Sắc mặt tái xanh, có vài người miệng sùi bọt mép, dường như bị trúng độc.
“Bọn họ bị trúng khí độc rồi!” Công Tôn kiếm tra thử: “Những người này có lẽ nội công thâm hậu nên thoát nạn, còn lại đều bị trúng khí độc sau đó chìm xuống biển chết đuối.”
Triển Chiêu không hiểu: “Trên biển cũng có khí độc sao?”
“Có!” Mẫn Tú Tú biết hắn không biết những thứ này, cho nên giải thích: “Trong lớp bùn dưới đáy biển, thường ngậm đầy bong bóng khí độc lớn! Chỉ cần một con thuyền đắm đánh xuống chúng sẽ bốc lên, nếu không may còn phát nổ!”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường mở to mắt, lần đầu được nghe.
“Bóng khí độc dưới đáy biển rất hiếm gặp, có một phần là tự nhiên, chẳng hạn như bãi biển ở đây có đầm lầy, trong lớp bùn lại có hốc nhỏ, khí bị nén lâu bên trong, trở thành khí độc.” Công Tôn trị liệu trước cho những người chưa chết, bảo gia đinh khiêng vào trong, giải độc cho bọn họ, những người bị thương không nặng thì cho uống rượu thuốc.
Những tử thi thì khâm liệm, đặt trên bờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368511/quyen-3-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.