Trong nhã gian Thái Bạch Cư, Bạch Ngọc Đường gọi món chật cả bàn cho mèo ăn.
Hai người đã lâu không được thưởng thức tay nghề của đầu bếp ở Thái Bạch Cư rồi, lại thêm chạy vội suốt mấy ngày không ăn uống tử tế, đang đói sắp choáng váng, liền vừa bàn về tình hình Khai Phong gần đây, vừa bắt đầu ăn.
Tiểu nhị của Thái Bạch Cư mang thức ăn lên, tiểu nhị này tên Tiểu Lục, rất lanh lợi. Cha của Tiểu Lục vốn là một thợ săn, bị liên lụy vào một án mạng thiếu chút nữa mất mạng, may mà được Bao đại nhân minh oan cho, nhà bọn họ mới thoát được cảnh nhà mất người chết, cho nên hắn vẫn luôn biết ơn, cho nên rất tích cực giúp đỡ người của phủ Khai Phong.
Tiểu Lục luôn đặc biệt lưu ý đến chuyện xảy ra trong Khai Phong, đặc biệt là ở những nơi đầu phố cuối ngõ mà người trong phủ không biết được, như thế nếu bọn Triển Chiêu muốn hỏi chuyện gì, nói không chừng hắn có thể giúp.
Hôm nay đưa rượu đến, Triển Chiêu liền hỏi hắn: “Tiểu Lục, gần đây Khai Phong có chuyện gì mới không?”
“Có không ít chuyện đó Triển đại nhân, vừa có một vụ án liên quan đến mạng người, ngài có biết không?”
“Vậy sao?” Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nhìn nhau một cái, Triển Chiêu vừa về Khai Phong, nghe nói rất nhiều chuyện nhưng duy độc chuyện vụ án liên quan mạng người là không nghe, hơi hiếu kì, kéo ghế qua bảo Tiểu Lục ngồi xuống, “Kể chi tiết.”
“Vâng.” Tiểu Lục gật đầu ngồi xuống, nói cho hai người: “Theo tiểu nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368549/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.