Con mèo trong tay Bạch Ngọc Đường, tên là Tiểu Hổ, do Triệu Hổ nuôi, vốn hắn nuôi một con mèo lớn, tên Đại Hổ, sau đó mèo lớn sinh ra mèo con, mấy con khác đều bị các nhà xung quanh giành về nuôi bắt chuột cả rồi, chỉ còn lại một mình Tiểu Hổ đáng yêu nhất, Triệu Hổ giữ lại trong phủ. Đại Hổ mỗi ngày còn biết ra ngoài phơi nắng, Tiểu Hổ thì chạy lung tung trong phòng, hôm nay bị Bạch Ngọc Đường bắt làm dê thế mạng.
Triển Chiêu bội phục nhìn Bàng Dục: “Ý của An Lạc Hầu là, con mèo nhỏ bay từ mái nhà qua, sau đó ngươi và Tiết tiểu thư nghĩ là thích khách, thế là đuổi đến phòng của ta?”
Mặt Tiết Ích Linh thoạt đỏ thoạt trắng.
Bàng Dục thì gật đầu rất nghiêm túc, nếu so về độ dày của da mặt, hắn xếp hàng đệ nhất đệ nhị.
“À…” Triển Chiêu tin thật, “Thì ra là thế.” Nói xong, ôm bình rượu trên bàn lên đi ra ngoài: “Ra ngoài uống rượu đi, trong phòng chật.”
Mọi người đều gật đầu cùng đi ra.
Tiết Ích Hành nắm kấy muội muội nhà mình kéo ra ngoài, hung tợn trừng nàng ta một cái, Tiết Ích Linh ngượng ngùng bĩu môi, thầm mắng mình xui xẻo. Nghĩ đến đây, quay đầu lại nhìn Bạch Ngọc Đường vừa bỏ con mèo con xuống bồn hoa rồi điềm nhiên đi ra sau cùng.
Tiết Ích Linh thầm than khổ, tại sao khi nãy lại có cả Bạch Ngọc Đường ở đây, còn nấp nghe, quan hệ của hắn và Triển Chiêu tốt như vậy, chắc chắn sẽ nói ra.
Đỏ mặt đi ra, Tiết Ích Hành nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368551/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.