Thức Ngọc đại hội kết thúc trong bầu không khí căng thẳng cao độ, Triệu Trinh vốn không phải kẻ lãng phí phô trương, cho nên không giữ quần thần lại đãi tiệc, sai người bắn một ít pháo hoa, để các nam nữ trẻ tuổi trong phủ Khai Phong ngắm pháo hoa, vui chơi một đêm.
Bên này đèn đuốc huy hoàng náo nhiệt phồn hoa, bên kia lại lại sóng ngầm mãnh liệt, đặc biệt là trong phủ thái sư.
Thái sư mượn một cái “nhân tiện”, mời huynh muội Tiết Ích Hành dùng cơm, ngoài ra còn gọi Bàng Dục và Bao Duyên theo cùng. Bao Duyên cầm ly ngồi cạnh Bàng Dục nhìn hắn gỡ cua, đột nhiên thắc mắc, tại sao mình đường đường là nhị công tử của phủ Khai Phong, lại cùng ăn cua với hai con lớn nhỏ nức tiếng này?
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường nấp trong chỗ khuất, Triệu Phổ điều động một đội ảnh vệ lớn, phụ trách theo dõi.
Trước khi Tiết Ích Hành đến, đã có người của Song Điểu Hội tìm đến hắn, bảo hắn nhất định phải xin thái sư cho xem mảnh ngọc còn lại, Tiết Ích Hành thầm hiểu… Quả nhiên mục đích là thế.
Qua ba tuần rượu, thái sư bắt đầu lớn tiếng khoe khoang, lúc thì chinh chiến trên lưng ngựa, từng cứu mạng tiên hoàng, lúc thì nói mình còn học vấn hơn tên Bao Hắc Tử kia.
Bạch Ngọc Đường trốn trong chỗ tối nghe, sửng sốt một lúc, hỏi Triển Chiêu: “Có thật không?”
Triển Chiêu cau mũi: “Lão gia tử mượn rượu làm càn, nhân lúc đại nhân không có ở đây khoe khoang một chút, xem sau này đại nhân thu thập hắn thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368611/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.