Sở dĩ Triển Chiêu nói Hàn Thường Tại có vấn đề là vì võ công của hắn.
Võ công của hắn rất đặc biệt, Trung Nguyên hiếm gặp, nhưng Triển Chiêu từng gặp... hơn nữa còn là mới đây.
Đợt trước ở Đại Lý, Bạch Ngọc Đường một mình đấu với lão quái vật Lục Điểu, võ công đối phương dùng chính là loại võ công này, theo như Ân Hầu nói thì loại võ công này là của Cực Lạc môn.
Hàn Thường Tại ở Thiên Đô hội Tây Hạ ít nhiều gì cũng là tướng, sao lại biết võ công Cực Lạc Môn?
Thân thủ của mấy tên ma phỉ kia cũng không phải tệ, nhưng võ công của Hàn Thường Tại lại quá bí hiểm.
Triển Chiêu vừa nhìn vừa nhíu mày - cứ cảm thấy âm dương quái khí nha, người nọ cũng đâu có dùng võ công tà môn gì đâu, nhưng vì sao trong chưởng phong lại có độc, chưa kể nội lực còn rất kinh người.
Triển Chiêu đang chuyên tâm, Tiểu Tứ Tử gắp một đũa rau xào đưa đến bên miệng hắn, cánh tay ngắn ngủn run run: "Miêu Miêu ~"
Phong Thủ Lý ở một bên nhìn mà nuốt nước miếng, tâm nói - ngoan quá đi ~ tiểu vương gia khả ái muốn chết luôn à ~ phong cách trái ngược hẳn với Triệu Phổ luôn.
Tiểu Tứ Tử là vì trước khi đi Bạch Ngọc Đường đã dặn bé, hắn nói sau khi đến đại mạc sợ Triển Chiêu không hợp khí hậu, nhờ bé chăm ăn mặc ngủ giùm con mèo nhà mình, Tiểu Tứ Tử đương nhiên phải tận hết chức trách chiếu cố Triển Chiêu.
Ngay lúc Triển Chiêu há miệng ngậm lấy đũa rau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368775/quyen-10-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.