Khoan thúc ngồi xuống, bắt đầu kể cho mọi người đoạn chuyện cũ rất nhiều năm về trước.
Khi Khoan thúc còn nhỏ là người của một bộ tộc du mục trên đại mạc, lúc ấy trong đại mạc có rất nhiều bộ tộc du mục, nhân số không nhiều lắm, bất quá cuộc sống rất tự do tự tại, thập phần vui vẻ. Nhưng một ngày nọ, trời giáng họa xuống, từ đó sinh tử khó đoán.
Bộ tộc của Khoan thúc bị một nam tử đeo mặt nạ tập kích.
Nam tử kia không phân tốt xấu, không có lý do, tàn sát toàn bộ người trong tộc. Năm đó Khoan thúc còn nhỏ, bị thương giả chết mới thoát được một kiếp.
Hắn nằm giữa vũng máu, tận mắt nhìn thấy nam tử kia tháo mặt nạ xuống. Vốn cứ nghĩ dung mạo của hắn phải là diện mục khả tăng, nhưng ai mà nghĩ tới kẻ máu tươi đầy tay tội ác tày trời đó thế nhưng lại có một gương mặt linh khí mười phần.
Khoan thúc nhìn thấy hắn tìm kiếm thứ gì đó giữa biển loạn thi, sau khi tìm được một cái hộp liền bỏ đi, còn châm lửa, thiêu hủy toàn bộ bộ tộc.
Sau Khoan thúc trở thành hài tử lưu lạc, cuối cùng chạy tới cảnh nội Đại Tống.
Khi đó, biên cảnh còn chưa ổn định, tướng lãnh ở biên quan phần lớn cũng chỉ là kẻ tài trí bình thường, Tống quân sợ chết bắt ngoại tộc đến bán mạng cho mình. Thời thơ ấu đáng ra phải rất hạnh phúc của Khoan thúc cứ vậy trở thành những năm tháng thống khổ mém chút phải bỏ mạng. Nhân sinh tốt đẹp trải qua trên chiến trường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368777/quyen-10-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.