Thiên niên cục
Edit : Chuông cỏ
Beta : Trangki
Hai người ngoài cửa chính là Triển Hạo đã lâu không thấy mặt, còn có cả Khô Diệp.
Triển Hạo lúc này có vẻ rất bình tĩnh, hắn quay sang nhìn Triển Chiêu một chút, lại nhìn Bạch Ngọc Đường, ý vị thâm trường.
Khô Diệp đứng bên người Triển Hạo, cúi đầu, nhìn thi thể Lục Điểu cạnh góc tường.
"Ha hả." Người đeo mặt nạ khẽ vuốt mặt.
Triển Chiêu thấp giọng hỏi Bạch Ngọc Đường: "Hắn là ai vậy?"
Bạch Ngọc Đường lắc đầu: "Nếu nói tên thì hẳn là kêu Long Dịch Lăng."
Hai mắt Triển Chiêu sáng lên: "Đệ đệ Long Uy Hành? Chính là người năm đó thay Ngũ di truyền tin cho Thiên Tôn?"
Bạch Ngọc Đường gật đầu: "Hẳn là hắn . . . . ."
"Cũng là Đại thiếu gia." Triển Hạo thấp giọng nói: "Chưởng môn Cực lạc môn."
Triển Chiêu có chút không dám tin. Vị Đại thiếu gia này, nghe tên còn tưởng là nhân vật đáng sợ lắm, không ngờ lại u ám, bệnh tật, gầy yếu như vậy.
"Ngươi là từ thư của Ngũ di biết được chuyện năm đó?" Bạch Ngọc Đường hỏi.
Long Dịch Lăng ngẩng đầu nhìn ngọn cây và bầu trời giữa khe hở của đỉnh thành, ánh mặt trời vẫn toả sáng.
"Phiền ngươi cùng sư phụ ngươi, làm cho ta biết sai thì phải sửa, cũng biết nhiều bí mật như vậy." Thật lâu sau, Long Dịch Lăng ngửa mặt lẩm bẩm: "Chỉ tiếc, cơ thể của ta chống đỡ không được sáu mươi năm, ngay cả một giáp cũng không cho đã vội vàng gọi ta về!" Hắn vừa nói, vừa vuốt ve đại thụ hình người: "Hắn ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/2368800/quyen-10-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.