Bạch Ngọc Đường vẻ mặt nghi hoặc dẫn Triển Chiêu ra khỏi địa lao, Tiểu Tứ tử cũng cưỡi trên lưng Thạch Đầu đi theo phía sau. Vừa ra khỏi cửa thì gặp Tiêu Lương cùng Tiễn Tử đi tới.
"Tiểu Lương tử!" Tiểu Tứ tử vui vẻ kêu một tiếng rồi chạy qua.
Tiêu Lương nhìn thấy thấy Tiểu Tứ tử, chạy tới ôm chầm lấy bé quay vòng vòng: "Cận nhi, ngươi không sao chứ! Lo lắng chết ta."
"Không có." Tiểu Tứ tử cười hì hì: "Bạch Bạch nói, Tiểu Lương tử giúp Miêu Miêu bắt hung phạm có phải không?"
"Cái này..." Tiêu Lương ngẩn người, Tiểu Tứ tử cười vui vẻ: "Quả nhiên, Tiểu Lương tử đáng tin nhất!"
Tiêu Lương cũng cười, thấy Tiểu Tứ tử vui vẻ như vậy thì phiền não gì đó bé mặc hết. Tiễn Tử tiến cạnh Thạch Đầu cọ đến cọ đi, Thạch Đầu nhẹ nhàng đẩy nó ra _ thấy ghét! (chuongco: nổi cả da gà với 2 con trảo ly)
Bạch Ngọc Đường thấy bên kia khanh khanh ta ta, còn bên này thì Triển Chiêu đang thất thần, có chút mất mát. Miêu nhi thấy mình cũng không kích động sao...
"Miêu Miêu."
Tiểu Tứ tử vỗ vỗ Triển Chiêu, Bạch Bạch vì cứu bọn họ ra ngoài khẳng định tốn không ít công phu, nhưng Miêu Miêu lại không cảm ơn.
"A?" Triển Chiêu tỉnh lại.
Tiểu Tứ tử có chút tức giận chỉ chỉ Bạch Ngọc Đường.
"À." Triển Chiêu nhanh chóng nhìn Bạch Ngọc Đường, có chút áy náy: "Ngọc Đường, cái kia..."
Bạch Ngọc Đường dĩ nhiên sẽ không mất hứng vì loại chuyện này, hắn chỉ đang lo lắng cho Triển Chiêu: "Miêu Nhi, vừa nãy ngươi nói gặp quỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65430/quyen-8-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.