Độc của Sài quận chúa rất nhanh đã được giải, nàng cũng dần tỉnh lại.
Thái Hậu nói nàng thật ngốc, tế bái tổ tiên là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao bọn họ có thể trách tội, trái lại đi một mình như vậy vạn nhất gặp nguy hiểm thì làm sao bây giờ!
Sài quận chúa thấy Thái Hậu và Hoàng Thượng không khó xử Bát vương cũng nhẹ nhàng thở ra. Thân thể nàng còn hơi yếu, Triệu Tông đứng một bên chiếu cố nàng.
Triển Chiêu đứng ở xa nhìn, nói khẽ với Bạch Ngọc Đường: "Khó giải quyết rồi, Sài quận chúa có vẻ rất yêu thương Triệu Tông."
"Sinh ra dĩ nhiên phải yêu thương ." Bạch Ngọc Đường lắc đầu: "Huống chi còn gửi nuôi bên ngoài nhiều năm như vậy. Ít nhiều gì Vương phi cũng sẽ có chút áy náy ."
"Hơn nữa Triệu Tông thoạt nhìn có tướng thảo nhân thích (người gặp người thích )." Triển Chiêu bất đắc dĩ: "Hay là tại chúng có thành kiến với hắn?"
Bạch Ngọc Đường cười: "Cho dù không có Tử ảnh Giả ảnh nhắc nhở trước ngươi cũng sẽ không cảm thấy người này thảo nhân thích."
"Vì sao?" Triển Chiêu nghi hoặc.
"Bởi vì Tiểu Tứ tử không thích hắn." Bạch Ngọc Đường thản nhiên nói: "Bàng Thái Sư cũng nói phải đề phòng hắn."
...
Công Tôn giải độc xong, nói Sài quận chúa đã không còn trở ngại nhưng nàng cần phải tĩnh dưỡng.
Thái Hậu có ý giữ nàng lại trong cung nhưng Sài quận chúa hình như có chút luyến tiếc Triệu Tông. Nàng nói muốn về nhà, đã nhiều năm không gặp như vậy, nàng muốn tận lực chăm sóc Triệu Tông nhiều một chút.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65446/quyen-8-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.