Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Bạch Ngọc Đường còn đang mơ màng ngủ thì cảm giác có cái gì đó lông xù chụp lên má, hắn khẽ nhíu mày. Hôm qua hắn thức trọn một đêm bởi vì lúc phi tang thùng nước đầy bột mì thì bị trù phòng đại nương bắt được. Đáng thương cho Bạch Ngũ gia anh hùng khí khái tiêu sái quý khí lại để một trù phòng đại nương mắng cho té tát. Triển Chiêu rất không nghĩa khí nằm ường ra ngủ và chắc chắn sẽ không tỉnh, vì thế trù phòng đại nương sai Bạch Ngọc Đường phải đem phòng bếp khôi phục nguyên dạng. Cuối cùng Bạch Ngọc Đường đành phải đưa bạc bảo nha dịch tìm người xây lại trù phòng.
Chờ hắn nằm xuống thì trời cũng gần sáng. Bận rộn cả một đêm, Bạch Ngọc Đường nằm xuống giường thì cảm thấy hắn có vẻ không đứng dậy nổi nữa.
Tiếng "Meo meo ~" vang lên bên tai Bạch Ngọc Đường xoay người, lại cảm giác có thứ gì đó lông xù cọ má mình.
Bạch Ngọc Đường lúc đầu còn tưởng Tiểu Hổ bèn nâng tay vỗ một chút thì bắt được một cái đuôi xù lông. Tuy còn đang mơ màng nhưng hắn vẫn có thể nhận ra được đuôi Tiểu Hổ không to như vậy, Đại Hổ sao?
Đang mơ hồ chợt nghe bên tai có người nói chuyện: "Mặt trời đã lên cao rồi, chuột còn chưa dậy sẽ bị mèo ăn đó!" (Chuongco: thách, ăn thử coi)
Bạch Ngọc Đường mở mắt nhìn lên liền thấy Triển Chiêu ôm một con mèo béo tròn đang nhìn hắn mỉm cười, tựa hồ tâm tình vô cùng tốt.
Bạch Ngọc Đường nhìn hai con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65450/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.