Tiểu Tứ tử cùng Tiêu Lương đột nhiên mộng du, thiếu chút nữa chạy mất, làm cho mọi người đổ một thân mồ hôi lạnh.
Sau khi hai người tỉnh lại, Công Tôn mỗi tay cầm lấy một người cũng không dám thả ra, Tiểu Tứ tử cùng Tiêu Lương cũng rất buồn bực.
Một ngày này, Thành Đô phủ gần như nổ tung bởi vì nhiều tiểu hài nhi đều bị mất tích. Trước đó mọi người đều nói là Hạ Chính hạ lệnh bắt cóc, nhưng bây giờ cai quản Thành đô phủ là Bao Chửng, Bao thanh thiên sẽ không đời nào sai thủ hạ đi bắt tiểu hài nhi vô tội phải không?
Vì thế đám tiểu hài tử là tự chạy đi chạy đâu đó, toàn thành mọi người bắt đầu tìm kiếm, trên đường một mảnh rối loạn.
Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường có chút hối hận. Vừa rồi không lay tỉnh Tiểu Tứ tử và Tiêu Lương thì tốt rồi, có thể đi theo hai đứa nó, cũng có thể biết là chuyện gì đang xảy ra.
Công Tôn còn cầm chặt tay Tiểu Tứ tử cùng Tiêu Lương, sợ không để ý một cái lại trúng chiêu lại hỏi: " Hai ngươi có nhớ muốn đi đâu không? "
Tiểu Tứ tử ngáp một cái cảm thấy tối hôm qua giống như không ngủ, rất không thoải mái. Tiêu Lương thì vẫn nhớ rõ một ít, dù sao nó so với Tiểu Tứ tử vẫn lớn hơn: " Phía tây... giống như có người đang gọi."
" Phía tây làm sao? " Triển Chiêu hỏi.
Tiêu Lương lắc đầu.
Triệu Phổ nhíu mày, nhóm ảnh vệ dẫn người đi thành tây tìm, ngõ hẻm nào cũng không được bỏ qua.
Cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65458/quyen-7-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.