Lần này bắt được Hạ Chính và Đạt Tịnh, tìm được rất nhiều manh mối.
Nhưng thứ làm cho Triển Chiêu cao hứng nhất cũng lo lắng nhất là _ rốt cục biết được Triển Hạo đang ở đâu. Hắn tỉ mỉ hỏi Đạt Tịnh toàn bộ tin tức về Triển Hạo. Nếu Triển Hạo thực sự là vu sư Thổ Phiên, thật đúng là khiến hắn không có biện pháp. Triển Chiêu thật muốn đi Thổ Phiên hỏi hắn.
Bao Chửng vội vàng thẩm tra xử lí án tử của Hạ Chính, nghe nói con mèo kia hôm nay có thể chuyển đến, mọi người lo lắng chờ đợi.
Buổi trưa còn chưa tới, Triển Chiêu ở trong viện chép thẻ tre nửa ngày ngáp một cái, xoa xao cái cổ đau nhức: " Hảo cực, ta quả nhiên không thích hợp làm việc này. "
Tiểu Tứ tử ở một bên giúp hắn cuốn thẻ tre, cuốn đến tay cũng mỏi: " Miêu miêu, hảo chán. "
" Ta cũng chán a." Triển Chiêu bất đắc dĩ: "Nhưng mọi người đều nhìn không được chữ trên thẻ tre, ta sớm hay muộn cũng phải chép, chỉ tiếc chép ra cũng xem không hiểu nghĩa là gì."
" Thẻ tre này hảo bẩn nga, lúc trước đều là chôn trong đất sao?" Tiểu Tứ tử sờ sờ mặt ngoài thô ráp của thẻ tre.
" Chắc vậy." Triển chiêu cũng thuận tay sờ một chút: " Chôn trong đất sao không bị mục nhỉ ? "
" Thiệt nhiều chữ lặp lại nha! " Tiểu Tứ tử cầm mấy quyển trục đã chép tốt nhìn nhìn.
"Ta cũng phát hiện." Triển Chiêu nghiêm túc gật đầu: " Viết đến viết đi, phát hiện có vài chữ xuất hiện rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65461/quyen-7-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.