Đại hội Thiếu Lâm Tự đêm đó, nghe nói chẳng có được mấy môn phái tham dự, khiến cho các võ lâm bắc đẩu có mặt cực kì giận dữ. Nhưng lúc này đang là thời điểm loạn lạc, mọi người cũng không tiện tính toán, chỉ đành chờ đến đại hội Thiên Nhai Cốc.
Hơn nữa hiện tại lại như rắn mất đầu, vốn đại hội này trông cậy vào hai vị cao nhân Phúc Thiển và Hạc Vạn Niên chủ trì, nhưng sau trận chiến ở bến tàu, hai vị cao thủ mất hết mặt mũi, không còn dám gặp ai.
Bách Hoa Minh cũng như rắn mất đầu, Tần Gia Bảo chậm chạp chưa đến, Thiên Tôn Ân Hậu cũng không thấy bóng, Thiên Ma Cung thì mắt không thấy lòng không phiền, cả đoàn lão nhân gia nấp trong thuyền lớn của Hồng Ân Trại ăn uống vui vẻ, mọi chuyện như bị kẹt lại.
.
.
Bình an vô sự qua hai ngày.
.
.
Sáng sớm hôm nay, Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường dậy sớm ra sân thì thấy Bàng Dục xách theo điểm tâm đến thăm, đang kể lại tin tức nghe được trong quán trà cho Triệu Phổ, Công Tôn và Tiểu Tứ Tử vẫn đang mơ màng chưa tỉnh.
“Tạ Bách Hoa thê thảm vậy sao?” Câu này của Công Tôn khiến Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường chú ý, hai người đi đến ngồi xuống.
Tiểu Ngọc chạy đến thêm chén đũa, vừa múc cháo vừa tiếp lời Bàng Dục nói với mọi người, “Đúng vậy, tối hôm qua nô tỳ đi mua thức ăn cũng nghe nói, Tạ Bách Hoa đó đã bị thủ hạ trong Bách Hoa Minh đuổi đi rồi.”
“Có câu giậu đổ bìm leo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65493/quyen-6-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.