Ngoài trường thi, Bạch Ngọc Đường nhìn danh sách thi đấu cũng thầm buồn bực, mất mấy ngày, rốt cuộc bị Tiểu Tứ Tử lừa gạt.
Đời này hắn thật chưa từng ra sức dạy người khác như vậy. Đừng nói Đường Thạch Đầu, bản thân mình cũng mỏi eo đau lưng, Triệu Phổ còn có Công Tôn xoa vai châm cứu cho, Triển Chiêu thì chỉ biết chọc ghẹo mình.
Quả nhiên, Triển Chiêu cười hì hì vỗ vai hắn, “Đừng để bụng đừng để bụng, người ta nói người thành thật lừa đâu trúng đấy mà!”
“Này! Ở đây còn chỗ! Hai ngươi chậm quá!”
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường vừa đi đến sân tỷ võ đã thấy Bàng Dục giữ sẵn chỗ tốt hàng thứ hai, nhảy nhảy vẫy tay gọi mình.
Bao Duyên ngồi cạnh hắn cắn hạt dưa, tuy là tân khoa trạng nguyên, nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ. Tiêu Lương, Tiểu Tứ Tử, Công Tôn và Triệu Phổ đều ngồi sẵn đó.
Triệu Phổ và Bạch Ngọc Đường nhìn nhau, cùng xấu hổ nhìn trời.
Triệu Viện cũng ngồi gần đó, mặc y phục thư sinh, đang ăn điểm tâm với Tiểu Ngọc, thấy Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đến, mắt lập tức sáng lên, khi nãy Triệu Phổ và Công Tôn đã sáng đến mức đau cả tim, bây giờ thì đầy đủ rồi.
Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đi đến ngồi xuống, Bàng Dục vỗ vỗ Triển Chiêu, ý bảo hắn nhìn lôi đài phía tây và phía bắc.
Lần thi võ này đã qua đợt sơ tuyển, đến kì thi cuối cùng còn tám mươi người. Chia thành đông tây nam bắc bốn lôi đài, mọi người bốc thăm chọn đối thủ, bốn người đứng đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-hanh-thien-ha/65514/quyen-5-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.