Trong lúc hắn lấy tấm thảm mát xa kia ra, trong đầu Nguyên Lạc Nhật hiện lên rất nhiều hình ảnh.
Đây có lẽ là chiếc lồng đèn kéo quân trước khi chết, nhìn lại quãng đời ảm đạm và u ám của mình như một cuốn phim trước khi chết, đến cuối cùng chỉ còn lại một tiếng thở dài, một câu "Nếu như biết trước thì không làm".
Hắn nhìn lại những gì đã đã qua trong cuộc đời ngu ngốc và ngắn ngủi của chính mình, lúc mới vừa đến phòng làm việc, hắn đã dùng dao găm chỉa vào cổ Úc Hoa, uy hiếp anh không được quau đầu nhìn lại.
Bây giờ nghỉ lại, nếu không phải Úc Hoa muốn che dấu thân phận Thông Quan Giả của mình, có phải lúc đó hắn đã chết mấy trăm lần rồi hay không?
À, không, không cần phải chết mấy trăm lần, tầm mắt Nguyên Lạc Nhật dừng trên người giám đốc Hus, thông qua quả bom như ẩn như hiện trên người giám đốc Hus, hắn đã đoán được bản thể của giám đốc Hus là ai.
Lúc trước hắn và người áo đen âm mưu chống lại lại kẻ phá hoại 192, trên sân thượng đứng chung một chỗ với người thủ hộ, đối đầu với kẻ 192.
Lúc đó kẻ phá hoại 192 còn không thèm cho hắn một ánh mắt, nhưng bây giờ lại tùy ý để hắn chải lông mỗi ngày, dắt chó đi dạo, dọn phân rồi tắm rửa, thế sự thay đổi thất thường, thật sự là song có khúc người có lúc nha.
Trong mắt Nguyên Lạc Nhật, quả bom của giám đốc Hus là một quả cầu nhỏ có ngòi nổ trên đó, trạng thái tia lửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-ngai-sau-bi-muon-song-binh-yen/1176105/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.