Úc Hoa nhìn chằm chằm điện thoại một hồi lâu, nội tâm không hề gợn sóng.
Anh đặt chén đũa của Vưu Chính Bình ngay tại vị trí người yêu thường ngồi, giống như trước kia, phảng phất như Vưu Chính Bình vẫn ngồi đối diện anh, yên lặng thưởng thức bữa tối.
Sau khi ăn hết thức ăn của mình, anh đứng dậy ngồi vào vị trí của Vưu Chính, đem phần cơm của người yêu ăn hết.
Sau khi ăn hết lượng đồ ăn dành cho hai người, Úc Hoa ngồi ở vị trí của Vưu Chính Bình, hồi tưởng nổi cô đơn kéo dài hàng ngàn năm kia.
Mới vừa rồi khi ăn hết phần đồ ăn của chính mình, Úc Hoa nhìn chỗ ngồi trống rỗng phía đối diện, cảm thấy vô cùng tịch mịch. Anh đi đến vị trí của Vưu Chính Bình, muốn tạo cảm giác rằng cả hai đều có mặt, nhưng một khắc khi anh ngồi vào chiếc ghế kia, anh lại thấy mình cô đơn hơn, bởi vì Úc Hoa phát hiện vị trí của anh cũng trống không.
Anh mở TV, thanh âm của người dẫn chương trình và tiếng va chạm nhẹ nhàng của chén đũa quanh quẩn trong nhà, dưới âm thanh náo nhiệt, căn phòng dường như trở nên trống rỗng.
Ăn cơm xong, Úc Hoa dọn dẹp bàn, ở trong phòng bếp rửa chén.
Lúc này Bản Tin Thời Sự đã phát sóng xong xong, bản nhạc thuyền đánh cá dự báo thời tiết vang lên cùng với âm thanh "ào ào" của tiếng nước chảy, Úc Hoa yên tĩnh rửa chén.
Úc Hoa thích nhạc nền của chương trình dự báo thời tiết, khúc nhạc này mang đến cho anh cảm giác thư thái và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-ngai-sau-bi-muon-song-binh-yen/1176204/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.