Tống Hoành còn tưởng rằng mình nghe lầm, lại gõ gõ cửa, dù thế nào bên trong cũng không chịu hé răng.
Sau khi nói ra yêu cầu nàyTô Đường còn có chút hối hận, bất an nắm chặt nắm tay.
Cô phát hiện bên ngoài cửa dường như an tĩnh lại, không có động tĩnh, đang muốn mở cửa nhìn xem, lại nghe thấy thanh âm thấp thấp, giọng nói nhẹ nhàng rành mạch:
"Được."
. . . . . .
Tống Hoành mặc một xiêm y màu chàm của thái giám đi ra, bộ xiêm y này là trang phục của đội kịch, chất lượng rất bình thường, nhưng Tống Hoành thực kinh điển chứng minh cái gì là người đẹp mặc bao tải cũng đẹp, đúng như lời Hướng Manh Manh, làm thái giám cũng không che dấu được quý khí toàn thân hắn toát ra.
Ánh mắt Tô Đường nhìn thẳng, mở nửa miệng.
Tống Hoành che miệng vội ho một tiếng, hắn thấy Tô Đường chậm chạp không phản ứng, lại hỏi: "Như thế nào?"
Tống Hoành mặc xong bộ xiêm y này phát hiện cũng không có gì to tát, chẳng qua để dỗ Tô Đường vui một chút, hắn cũng không phải là thái giám thật.
Tô Đường thật sự không ngờ tới ngay cả yêu cầu vô lí như vậy Tống Hoành cũng có thể đồng ý, Tống Hoành ở phía đối diện hết sức thản nhiên, ngược lại cô bắt đầu cảm thấy mất tự nhiên.
Tô Đường suy nghĩ nửa ngày tìm từ ngữ, khẳng định không thể nói là không đẹp, bởi vì cho dù Tống Hoành mặc bao tải cũng đẹp, nhưng cũng không thể nói đẹp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-day-di-hoc/543014/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.