"Bệ hạ sao vậy?"
Thẩm Tiêm Vân phát giác được Cao Tấn tựa hồ cùng thường ngày có chút khác biệt, quan tâm hỏi.
Cao Tấn lấy lại tinh thần, buông tay Thẩm Tiêm Vân ra, nói:
"Trẫm đường đột."
Đáy mắt Thẩm Tiêm Vân một trận mất mát, chẳng qua rất nhanh liền khôi phục, có ý riêng nói:
"Hôm nay thấy Quý phi nương nương, quả nhiên là dáng vẻ khuynh quốc khuynh thành, khó trách Bệ hạ ngày ngày sủng hạnh, dứt bỏ không được."
Cao Tấn cụp mắt cười cười, trong tai nghe thấy:
[ ha, ngoài miệng nói không muốn vào cung, sau lưng lại ngay cả Hoàng đế ngày ngày sủng hạnh ai cũng đều rõ ràng. ]
[ vị tỷ tỷ này, cái trình chơi trò lạt mềm buộc chặt của tỷ... ]
[ cực đỉnh. ]
Cao Tấn ngửa đầu nhìn trời, một bộ dáng đầy ắp muộn phiền: "Tiêm Vân đừng nói vậy mà."
"Nhưng Quý phi nương nương hình như không thích ta." Thẩm Tiêm Vân cười khổ một tiếng.
[ chậc chậc, kỳ phùng địch thủ. ]
[ trà xanh với kỹ nữ tâm cơ, trong lúc nhất thời không phân biệt được cái nào tra hơn. ]
[ ngươi là thỏi vàng hay thỏi bạc, dựa vào cái gì bắt tất cả mọi người đều phải thích ngươi? ]
Cao Tấn điều chỉnh tâm thái, nhàn nhạt nói ra:
"Ngươi chớ để ý, Quý phi là như vậy." Cao Tấn nói:
"Nàng yêu trẫm yêu đến không thể tự thoát ra được, trẫm vô luận làm cái gì, nói cái gì, ở trong mắt nàng đều là tốt, hoàn toàn mất đi bản thân, có đôi khi ngủ thiếp đi, trong mộng kêu đều là tên của trẫm.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1156898/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.