Sáng ngày thứ hai, Tạ Khuynh nhìn bữa sáng là nước canh suông, lần đầu tiên có loại xúc động không muốn ăn cơm.
Không có cách, bởi vì cơm nước tối qua quá tốt! Một đêm trôi qua rồi, mà nàng vẫn chưa thấy đói.
"Nương nương, là không muốn ăn sao?" Khương ma ma bỗng nhiên ân cần hỏi.
Tạ Khuynh hơi hơi do dự, Khương ma ma lập tức chủ động: "Nếu không muốn ăn, nô tỳ liền thu..."
"Ta ăn." Tạ Khuynh quả quyết ngăn Khương ma ma hành động.
Nước canh suông thì nước canh suông thôi, cũng đều là ăn, không nên ghét bỏ.
Tạ Khuynh muốn ăn, Khương ma ma cũng không có cách, ở bên cạnh gắp chút thức nhắm cho nàng.
"Gần đây Bệ hạ đối với nương nương phải nói là độc sủng."
Khương ma ma là một huấn luyện viên đủ tư cách, thấy học viên một tay mình đào tạo ra 'việc học có thành tựu', kỳ thật vẫn rất vui mừng.
Tạ Khuynh cười đáp: "May mà có ma ma chỉ dạy thật tốt."
Khương ma ma khiêm tốn cười một tiếng:
"Nương nương thiên phú dị bẩm, học cái gì cũng nhanh. Chẳng qua có một vài chỗ, nương nương vẫn là phải gia tăng chú ý mới được. Thương thế kia là tuyệt đối không thể chịu."
Tạ Khuynh đương nhiên biết Khương ma ma là đang nói việc nàng để Phúc Như mua đồ ăn ngoài cung, làm bộ bị thương và đêm qua nàng cùng Cao Tấn song song rơi xuống nước.
"Chuyện hôm qua đều là bất ngờ, đột nhiên phát sinh, về sau sẽ không. Ma ma đừng chấp nhặt với ta."
Tạ Khuynh nói ngọt, biết phải nói lời gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-dung-thuc-luc-chui-bay-ma-thuong-vi/1156929/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.