Ai nấy đều sốc.
Mẹ kiếp!
Tiêu trắc phi thế mà cắm sừng Thái tử Điện hạ!
Cốt truyện này nghe có vẻ kích thích quá!
Lạc Thanh Hàn bỏ lại thông tin cực lớn rồi đi thẳng vào điện Thanh Ca, hoàn toàn không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Tiêu Hề Hề vác bó rớm, cầm hạt dẻ rang nhanh chóng đuổi theo.
Để lấy lòng Thái tử đang giận, tối nay Tiêu Hề Hề vô cùng ân cần.
Nàng chủ động hầu hạ Thái tử tắm, còn chà lưng cho hắn, vừa chà vừa không quên nịnh nọt.
"Điện hạ, da của người mịn thật nha, như trứng gà bóc vỏ vậy á, làm người khác muốn cắn một miếng!"
"Còn cơ bắp của người, sờ vào có cảm giác rắn chắc, cường tráng ghê!"
"Người..."
Lạc Thanh Hàn không nhịn được nữa, nghiêm giọng nói "Nàng câm miệng!"
Tiêu Hề Hề lập tức im lặng.
Chỉ cần Thái tử không tịch thu kẹo hồ lô và hạt dẻ rang của nàng, nàng im lặng cũng chẳng sao.
Sau khi tắm xong, Lạc Thanh Hàn từ chối Tiêu Hề Hề giúp lau tóc.
Hắn sợ nàng léo nhéo không ngừng.
Mấy lời xấu hổ đó, thế mà nàng cũng nói ra được, thật sự không biết xấu hổ!
Tiêu Hề Hề vui vẻ chạy đi ăn một xâu kẹo hồ lô khác, nhân tiện ăn hết hạt dẻ rang.
Ăn uống xong, nàng súc miệng, tắm rửa, mặc đồ ngủ leo lên giường.
Nàng nằm xuống cạnh Thái tử, thầm nghĩ chợ đêm là một nơi tốt, chẳng những có thể ăn nhiều món ngon mà còn dạy cho bọn côn đồ một bài học, sau này có cơ hội nàng vẫn muốn dạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-luc-nao-cung-muon-duoc-luoi-bieng/2590558/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.