Tiết thị rất hối hận, nếu nghe lời Tiêu Hề Hề, không đi qua cầu là tốt rồi.
Nhưng nghĩ lại, có lẽ do bà gặp Tiêu Hề Hề, mới bị dính vận rủi, gặp tai bay vạ gió.
Suy cho cùng, phủ tướng quân hơn mười năm không có chuyện gì xảy ra, sau ngày bà dẫn con gái nhỏ đi gặp Tiêu Hề Hề thì hai mẹ con rơi xuống sông, suýt chút bỏ mạng.
Bà không tin trên đời này lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Bà nhớ lời đạo sĩ vân du kia nói mười sáu năm trước.
Ông ta nói Tiêu Hề Hề trời sinh là sát tinh, chuyên khắc người thân, chỉ cần là người có quan hệ huyết thống với nàng, sẽ bị nàng khắc chết.
Nếu không muốn bị nàng khắc chết, phải tránh xa nàng ra.
Tiết thị thầm nghĩ đạo sĩ nói đúng, bà chỉ gặp Tiêu Hề Hề một lần, đã rơi xuống sông suýt chết đuối.
Càng nghĩ bà càng sợ, quyết tâm sau này tránh xa sát tinh kia một chút.
Tin tức Thái tử hai đêm liền ở lại điện Thanh Ca nhanh chóng lan truyền khắp Đông cung.
Trong điện Kim Phong, Lý trắc phi hất bát canh trước mặt xuống đất, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Ta vốn tưởng Tiêu lương đệ là một kẻ ngu ngốc, tùy tiện dỗ dành nàng ta là có thể khiến nàng ta nghe lời, không ngờ nữ nhân này còn mưu mô hơn Bạch trắc phi, bộ dáng ngốc ngếch trước kia nhất định là giả vờ! Ta bị lừa, Thài tử cũng bị lừa, tất cả mọi người đều bị nàng lừa rồi!”
Thải Vân vội khuyên nhủ “Nương nương đừng giận, Tiêu lương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370786/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.