Lý trắc phi chịu đựng đau nhức, lại cầm bút lên, viết một phong thư, gấp lại nhét vào phong bì, đưa cho Thải Vân.
“Đưa thư này tới điện Tiêu Phòng, Hoàng hậu nương nương dì họ của ta, bà ấy nhất định sẽ giúp ta.”
“Vâng.”
Thải Vân vội cầm phong thư trên tay rời điện Kim Phong.
Gia thế của Lý trắc phi không bằng Bạch trắc phi, sở dĩ nàng được phong trắc phi, là vì nàng có quan hệ họ hàng với Tần hoàng hậu.
Chính vì có Hoàng hậu chống lưng, nàng mới dám đối đầu với Bạch trắc phi.
Bây giờ Lý trắc phi liên tiếp thất bại, bị Thái tử ghét bỏ, nàng không còn cách nào khác đành phải cầu cứu Tần hoàng hậu, hy vọng Tần hoàng hậu nể tình người thân mà giúp nàng một tay.
Dù Tần hoàng hậu không phải mẫu thân của Thái tử, nhưng bà đã tự tay nuôi dưỡng Thái tử, Thái tử có địa vị như hôm nay đều là nhờ Tần hoàng hậu.
Lý trắc phi nghĩ, nếu Tần hoàng hậu có thể ra mặt nói giúp nàng, Thái tử nhất định sẽ tha thứ cho nàng.
Thải Vân đưa thư đến điện Tiêu Phòng.
Trân Châu mở phong thư, cẩn thận đặt trước mặt Tần hoàng hậu.
Tần hoàng hậu đọc lướt qua nội dung phong thư.
Lý trắc phi không phải là nữ nhân tài hoa, chữ viết dĩ nhiên không được đẹp cho lắm.
Trong thư nàng nói gần đây nàng vô ý đắc tội với Thái tử, làm Thái tử chán ghét nàng, phạt nàng chép kinh Pháp Hoa một trăm lần. Nàng thật sự quá oan ức, mỗi ngày trốn trong phòng lấy nước mắt rửa mặt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1370807/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.