Tiêu Khải Minh, Lộ Thiên Ý và Ô Diệu đến mua sách.
Ba người học sinh kém bọn họ không có hứng thú học tập, biết làm sao được khi mà thi cử sắp đến gần, trưởng bối trong nhà ra sức ép bọn họ phải đọc nhiều sách, hy vọng bọn họ có thể đỗ cao, giành vinh quang về cho nhà.
Bộ ba học sinh kém thử chống đối, nhưng bị phụ mẫu đánh một trận, thậm chí còn bị cắt cả tiền tiêu vặt.
Không có tiền tiêu vặt, mấy công tử này sao có thể ăn uống, tự do vui chơi?
Tiền tiêu vặt là điểm yếu của bọn họ, khi điểm yếu bị siết chặt, dù bọn họ không cam lòng đến đâu cũng chỉ đành nhận mình hèn.
Hôm nay ba người ra ngoài chơi, tiện thể tới đây mua vài quyển sách mang về đối phó với trưởng bối.
Ba người tay đút túi quần dậm chân đi về phía trước, chợt nghe có người gọi lão đệ, bước chân không khỏi dừng lại.
Bọn họ nhìn về hướng phát ra tiếng, thấy Tiêu Hề Hề nằm trên cửa sổ quán trà.
Ba người sững sờ.
Bọn họ không ngờ lại gặp nàng ở đây.
Tiêu Hề Hề vẫy vẫy tay, ra hiệu bảo họ qua đây nói chuyện.
Lộ Thiên Ý và Ô Diệu vừa thấy nàng, chợt nhớ đến bài học đau đớn ở chùa Quang Chiếu lần trước, cả hai đồng loạt lùi lại.
“Ta còn có chuyện, ta về trước!”
“Ta đau bụng, muốn đi nhà xí!”
Tiêu Khải Minh chưa kịp nói gì thì cả hai đã vội vàng bỏ chạy.
Tiêu Khải Minh trợn mắt nhìn bóng lưng của bọn họ.
Chẳng ra sao!
Tiêu Khải Minh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1371493/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.