Bảo Phúc cố giãy giụa bò xuống giường.
Nàng không muốn chết, nàng muốn sống.
Nàng định nhờ ai đó giúp đỡ.
Nhưng thạch tín trong người nàng đã phát tác, cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể, tứ chi đau nhức yếu ớt, dù cố hết sức cũng không thể đứng dậy.
Cuối cùng, cả người nàng thảm hại ngã từ trên giường xuống đất.
Nàng nằm trên mặt đất bằng phẳng lạnh lẽo, nghiến răng dùng tay chân khó nhọc bò về phía cửa.
Nhưng trước khi kịp bò tới cửa, tầm nhìn của nàng tối sầm, đột ngột ngất đi.
Triệu Hiền dẫn đầu Cấm vệ quân hung hãn tiến vào cung Yên Vũ.
Nghiêm tài nhân đã chuẩn bị từ lâu, khi thấy bọn họ đến, cố tình tỏ ra ngạc nhiên.
“Các ngươi đang làm gì? Đây là hậu cung nơi phi tần ở, sao các ngươi có thể tự ý xông vào?”
Triệu Hiền đưa thánh chỉ do Hoàng đế viết ra, trầm giọng nói.
“Mạt tướng phụng lệnh hành sự, muốn dẫn Bảo Phúc cô nương đi hỏi vài câu, xin Tài nhân cho cơ hội.”
Tuy Nghiêm tài nhân có hơi bất mãn nhưng vẫn nói “Nếu là lệnh của Hoàng thượng, ta đương nhiên không dám trái lệnh, chẳng qua Bảo Phúc hai ngày nay không được khỏe, nàng đang nghỉ ngơi trong phòng, các ngươi muốn gặp nàng thì đến phòng nàng mà tìm.”
Triệu Hiền “Phiền Tài nhân dẫn đường.”
Nghiêm tài nhân ước tính trong đầu, lúc này thạch tín đã phát tác, hẳn là Bảo Phúc đã chết rồi.
Nàng gật đầu “Đi theo ta.”
Có Nghiêm tài nhân dẫn đường, Cấm vệ quân thuận lợi tìm được chỗ ở của Bảo Phúc.
Các cửa đóng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/1372546/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.